
Tập 1 Bố ơi mình đi đâu thế? 2025 mở đầu tại đảo Ngọc Vừng (Quảng Ninh), một hòn đảo còn nguyên nét hoang sơ, bình dị giữa thiên nhiên.
Tập 1 Bố ơi mình đi đâu thế? 2025 đã lên sóng với 3 cặp bố con hành trình chính thức là Trung Ruồi – bé Dứa, Duy Hưng – bé Bean, Neko Lê – bé Audi & Cati cùng cặp bố con khách mời đặc biệt, ca sĩ Phan Đinh Tùng và bé Noah (4 tuổi). Trong tập mở đầu, các bé sẽ cùng bố khám phá vẻ đẹp nguyên sơ của đảo Ngọc Vừng ở Quảng Ninh, trải nghiệm cuộc sống giản dị của người dân địa phương.
Neko Lê “vượt ngàn chông gai” trên đảo để hai con gái có trải nghiệm trọn vẹn
Trong khi các ông bố khác chỉ đồng hành cùng một bé, Neko Lê lại quyết định đưa cả hai con gái cùng tham gia. Lý do giản đơn nhưng khiến ai nghe cũng xúc động: “Nếu chỉ đưa một bé đi, bé còn lại sẽ buồn lắm.” Cũng chính quyết định ấy khiến hành trình của vị đạo diễn Tâm Sắc Tấm trở nên vất vả hơn bất kỳ ai.
Ngay từ những giây phút đầu đặt chân lên đảo Ngọc Vừng, Neko Lê đã thể hiện sự thấu cảm hiếm thấy. Khi bé Cati òa khóc vì bác Leng Keng “thu giữ” chú gấu bông, món đồ bất ly thân giúp em dễ ngủ, anh không phân trần hay giải thích nhiều, chỉ lặng lẽ ôm con vào lòng. Khi gấu bông được trả lại, anh còn nhẹ nhàng nhắc con nói lời cảm ơn bác Leng Keng, một chi tiết nhỏ nhưng cho thấy cách giáo dục con đầy dịu dàng mà sâu sắc của Neko Lê.
Giữa khung cảnh biển trời nguyên sơ, các gia đình được bốc thăm để chọn nơi ở. Là cha của hai bé gái, Neko không giấu được nỗi lo về những bất tiện của căn nhà thuyền: “Tôi có hai bé gái, nên cần sự riêng tư, đặc biệt trong chuyện tắm rửa, vệ sinh. Nhà thuyền sơ sài sẽ rất khó khăn,” anh tâm sự.
Tuy nhiên, thay vì áp đặt lựa chọn, anh để Audi và Cati tự quyết định. “Người lớn từng trải nên hiểu rõ điều gì tiện nghi hay bất tiện. Nhưng với trẻ nhỏ, mọi thứ đều là mới mẻ. Tôi muốn các con được tự trải nghiệm để rút ra cảm nhận của riêng mình,” anh lý giải.
Dù đã được ba chia sẻ trước về những điều không tiện, hai cô công chúa nhỏ vẫn hồn nhiên chọn ở nhà thuyền, lựa chọn khiến Neko Lê “toát mồ hôi”. Nhưng vì trải nghiệm của con, anh chẳng ngại. Hình ảnh một Neko Lê kiên nhẫn đồng hành, chăm chút cho từng điều nhỏ nhặt, đảm bảo các con được sống trọn vẹn với cảm xúc của chính mình đã khiến khán giả không khỏi cảm phục.
Đến bữa ăn, hình ảnh Neko Lê cẩn thận bê khay cơm từ đất liền ra nhà thuyền để cả ba cha con cùng thưởng thức khiến người xem xúc động. Anh chia sẻ: “Tôi muốn các con hiểu rằng cuộc sống trên thuyền khó khăn như thế nào, và việc có một mái nhà để ở đã là may mắn hơn rất nhiều người. Nếu chỉ ở những nơi tiện nghi như khách sạn, các con sẽ không cảm nhận được điều đó.” Neko Lê khéo léo gửi gắm bài học về sự trân trọng và lòng biết ơn đến các con, không chỉ bằng lời nói, mà qua chính những trải nghiệm đời thực.
Đẹp nhất tập một có lẽ là khung hình ba cha con ngồi bên nhau trên thuyền giữa khung cảnh biển trời hoang sơ, vừa ăn cơm vừa trò chuyện như một lát cắt thi vị, yên bình của tình cha con giữa nhịp sống hiện đại đầy vội vã.
Bên cạnh hình ảnh người bố tận tụy, sự đáng yêu và tình cảm của Audi và Cati dành cho ba cũng là điểm sáng của tập. Khi được hỏi muốn đi đâu, hai bé đồng thanh đáp: “Đi Đà Lạt”. Nhưng khi ba hỏi thêm: “Nếu không phải Đà Lạt thì sao?”, hai bé hồn nhiên trả lời: “Vẫn vui vì được đi với ba.” Câu nói ngây thơ nhưng ấm áp ấy không chỉ khiến Neko Lê “tan chảy” trái tim mà còn khiến hàng triệu khán giả xúc động, bởi tình cảm chân phương của những đứa trẻ đôi khi lại là lời nhắc nhẹ nhàng nhất về điều quý giá trong cuộc sống: sự hiện diện và tình yêu thương của người thân.
Trung Ruồi gặp “khó” vì con gái sợ bẩn trong tập 1 Bố ơi mình đi đâu thế? 2025
Vấn đề duy nhất và cũng là cái khó lớn nhất với ba Trung chính là nỗi sợ bẩn của cô con gái nhỏ. Ngay từ khi vừa đặt chân lên đảo, Dứa đã nhăn mặt khó chịu vì cát dính vào chân. Và thế là ba Trung không than phiền, không gắt gỏng, lặng lẽ đổ từng chai nước, cẩn thận rửa sạch chân cho con trước khi bắt đầu hành trình.
Không chỉ sợ bẩn, Dứa còn nhạy cảm với nhiều điều khác: ngồi võng thì sợ kiến, đi tham quan nhà thì sợ mùi xác hải sản. Trong phần lựa chọn nơi ở, dù Trung Ruồi đã cố gắng thuyết phục đổi nhà để giúp bố con Duy Hưng bớt bất tiện, Dứa vẫn kiên quyết lắc đầu chỉ vì “nhà đó hôi quá”.
Anh chia sẻ, nỗi sợ của con gái không phải do yếu đuối mà xuất phát từ nếp sinh hoạt nề nếp, sạch sẽ và tự giác về vệ sinh cá nhân được mẹ Dứa rèn từ nhỏ. Tuy nhiên, chính điều này lại khiến Trung bắt đầu lo lắng: “Bố bắt đầu thấy lo thật rồi đấy. Bố không biết Dứa có khó thích nghi không nữa. Giờ Dứa cứ sợ bẩn, không chịu thế này, bố chỉ muốn quay về.”
Dù nhiều lần bối rối vì sự nhạy cảm của con, Trung Ruồi vẫn giữ vững sự kiên nhẫn và mềm mỏng. Khi đi qua khu nhà thuyền, anh lại một lần nữa cúi xuống rửa dép cho con, một hành động nhỏ bé nhưng khiến khán giả xúc động bởi sự tỉ mỉ, dịu dàng và tình cảm chân thành của một người cha.
Thế nhưng, đằng sau những nỗi sợ tưởng như “khó chiều”, bé Dứa cũng cho thấy một khía cạnh khác đáng yêu, tình cảm và biết nhường nhịn. Trong phần chọn món ăn, cô bé đã chủ động nhường bạn Noah (con trai ca sĩ Phan Đinh Tùng) chọn món trước, thể hiện sự tinh tế và chan hòa đáng yêu của một cô bé mới lên bốn.
Đặc biệt, khoảnh khắc Dứa nằm ngoan bên ba, lắng nghe kể chuyện để chợp mắt giữa trưa trên chiếc giường nhỏ, giữa thiên nhiên mộc mạc của đảo, khiến người xem thật sự chạm đến cảm xúc. Trung Ruồi không còn là người mang tiếng cười trên sân khấu, giờ đây là một người cha đang học cách đồng hành, thấu hiểu và lớn lên cùng con qua từng hành động nhỏ nhất.
Sự đối lập thú vị giữa những “nỗi sợ nhỏ bé” của Dứa và tình yêu lớn lao mà ba Trung dành cho con đã tạo nên những lát cắt chân thật, đáng quý trong hành trình tập đầu. Qua đó, khán giả được chứng kiến một hành trình không hẳn mượt mà, nhưng đầy ý nghĩa bởi tình cha con đôi khi bắt đầu từ những điều giản dị nhất: một bàn tay rửa chân, một ánh mắt lo lắng, hay một buổi trưa kể chuyện giữa thiên nhiên yên ả.
Dù bị thương do tai nạn phim trường, Duy Hưng vẫn không bỏ lỡ hành trình cùng con trai
“Cả đêm hôm qua tôi lo lắng lắm. Chân bị thương thế này mà đi cùng con thì giúp đỡ con kiểu gì đây?” Duy Hưng bộc bạch. Nhưng nỗi lo ấy nhanh chóng nhường chỗ cho sự xúc động khi anh nhận ra, chính bé Bean (Đức Anh, 4 tuổi), cậu con trai bé bỏng lại là người tiếp thêm nghị lực cho mình.
Bean là một cậu bé rất tình cảm. Khi thấy bố đau, con không chỉ lo lắng hỏi han mà còn tự tay lấy thuốc, dịu dàng bôi lên vết thương rồi dặn dò: “Bố cố lên” Trong giây phút tưởng rằng người lớn mới là chỗ dựa, thì chính tình cảm ngược chiều của đứa con lại trở thành điểm tựa lớn nhất của người cha.
Bình luận